Tánh là nguyên lý sanh ra chúng-sanh, vạn-vật các pháp. Tánh tức là võ-trụ không gian trơ lặng Tánh là bản nguyên của tất cả Tánh là gốc nguồn của muôn loại Tánh cũng là bản chất dầu tiên của võ-trụ. Tánh là họ, vốn, chơn thật của cả thảy, cũng là căn bản của hết thảy....
Một hôm có một vị ác thần to lớn xấu xí, hung bạo, tài hay, trí giỏi, phép lạ, mưu cao lắm, đến hỏi một vị khất sĩ rằng : Ông là người mê tín ngu dại, Trời Phật là gì ? Ở đâu mà ông lại tu theo ? tại sao ông không tranh đấu sức lực tài trí với người ta, hiện tại việc thiết thực trước mắt......
Cõi thiên đường ngày hôm nay mà có, cho người ta kêu gọi, là bởi xưa kia có một xứ nọ, loài người không còn tham muốn nữa. Cả thảy từ nhơn lọai tiến đến Niết- Bàn, trong lúc đang đi tới, nơi khoảng giữa ấy tức là thiên đạo. Thiên đạo là khoảng đường giữa của người và Phật. Mà mục đích của chúng sanh......
Thuở xưa có một xóm nọ, con trẻ rất đông, cha mẹ chúng nó bởi mắc lo làm ăn nuôi con, nên cũng ít học, nơi xóm ấy chưa có trường học, vì vậy mà đối với sự học vấn giáo dục chẳng ai được hiểu ra sao ! Người lớn thì quanh quẩn trong sự ăn mặc ở bịnh suốt ngày ; bỏ mặc cho trẻ con ham chơi chạy giỡn,......
Một ông cha kia, có ba đứa con. Một đứa con lớn hiền lành dễ dạy, nên thường được sự khuyến khích ban thưởng, để cho nó được mau lên tốt đẹp, của con đường giác ngộ cao quí về sau. Đứa kế đó tâm trạng vừa vừa tự nhiên, nên ông không thưởng phạt chi cả, ông cho rằng : đời sống của nó cứ như vậy mãi,......
I – LẦM LẠC Có một người kia, trong nhà đủ ăn, không dư thiếu. Người đi làm công cho một hãng buôn, vợ và con gái ở nhà, con trai đi bán bánh. Một hôm người đi chung đường với nhà phú hộ, có mang theo túi bạc....
Vật chất là ác, giáo-lý của cái có là ác, tứ-đại vạn sự là ác, thân trẻ nhỏ là ác ; vậy chúng ta muốn sống an vui, thì phải bỏ xuống cái ác mới được....
Vấn: Có địa ngục chăng ? Đáp: Có địa ngục là sắc-thân, tứ-đại là bốn vách, cái có là nền, sở chấp là nóc ! Chúng-sanh là tội-nhơn ở trong cái khám ttối đó. Vấn: Có bao nhiêu thứ địa ngục ? Đáp: Địa ngục vô số đếm ! tâm địa ngục nhốt trói cũng gọi là địa-ngục ! Cái khổ ép ngặt cũng là......
Phép thần thông có là do ba cái mật : thân mật, khẩu mật, ý mật. Thân mật là không hay làm. Y mật là không hay tưởng nhớ. Ba cái mật là ba sự kín đáo bên trong, nói, làm, tưởng, không cho phát lộ ra ngoài. Làm, nói sanh ra tưởng loạn. Không làm, không nói thì tưởng định. Thân, khẩu sanh......
Chánh kiến là sự thấy rõ lẽ chánh, để thật hành theo, khỏi phải mê tín. Vì mê tín là một việc xấu xa, bị người chê ngạo cho những cái việc làm xu hướng, mà không hiểu nghĩa lý của việc ấy, khác thể như người đau mắt, chẳng thấy đường, lần mò đi đêm vậy. Trong một xứ mà dân tộc mê tín, thì cũng......
1) Người Tàu viết chữ Tâm, là vẽ hình trái tim, nhục tâm trong thân người, có ba ống vòi lớn chuyền lọc máu, và phân phát khắp thân mình chất nóng, làm cho sống được, nên gọi nhục tâm là chủ của thân. Cũng gọi nhục tâm là quân hỏa (chỗ phân chia lửa, hay như ông vua lửa)....
1) Quán xét về sự sanh sống của loài người, thì chúng ta nhận thấy rằng : Tiếng nhơn người là một danh-từ chỉ cho sự hành-vi của sắc thân, có chứa lòng nhơn ái. Nên gọi người là gồm cả thân và tâm. Tâm đây là lấy sự nhơn (lòng nhơn) làm trung-tâm-điểm; mà lòng nhơn ấy có là tại nơi hành-vi, việc......
1. Vấn : Cái gì là chúng sanh ? Đáp : Cái biết là chúng - sanh. 2. V : Cái gì sống chết ? Đ : Cái biết sống chết. 3. V : Cái gì sanh biết ? Đ : Đất nước lửa gió nhơn - duyên tập mà biết lần, từ chưa biết đến thành hình biết....
NGŨ-UẨN hay ngũ-ấm là năm pháp cái trong võ-trụ. Mỗi vật chi trên thế-gian này, dầu có hình tướng, dầu không hình tướng, đều thuộc về những chi-tiết của ngũ-uẩn cả. Năm pháp cái ấy là: 1.Sắc-uẩn (hình sắc thể chất). 2.Thọ-uẩn (thọ-cảm ưa chịu). 3. Tưởng-uẩn (Tư-tưởng hay......
...
...
...
Khất thực của Hệ phái Khất Sĩ được khái quát hoá thành khái niệm “xin – cho”, và nó xuất phát từ nguyên lý chan hoà của cuộc sống. Chính ở đó, hình ảnh vị Khất Sĩ đi khất thực là một biểu trưng tốt đẹp cho sự chia sẻ chan hoà về vật chất cũng như tinh thần. Trong xã hội việc chia sẻ với mọi người......
Với địa thế “ long chầu hổ phục” nên Tứ Phẩm Thượng Bộ Thư Đặng Cao Đệ thuộc triều đại của vua Khải Định đã chôn thân mẫu bên “sơn thần hổ báo” (ngày nay vẫn còn mộ của bà trong khuôn viên Tịnh Xá) vì nơi đây là địa linh nên sản sinh ra những tản đá rất đặc biệt như : Quần Báo Sơn Thần, Ngũ Thạch......
Nhớ lại, ngày xưa khi còn là một chú bé ngây thơ, hằng năm, tôi thường theo mẹ tôi đến chùa dự lễ Phật Ðản vào ngày mùng tám tháng tư âm lịch. Hồi đó, ở quê các chùa thuộc hệ phái Phật giáo Bắc Tông đều cử hành đại lễ Phật Ðản vào ngày mùng tám, chớ không phải ngày rằm như hiện nay....