Đôi khi chúng ta cố gắng giữ chặt những giá trị tưởng chừng rất lớn mà không dám buông đi, rốt cuộc chỉ nhận lại sự mệt mỏi đến kiệt sức. Danh, lợi, tình, năm món dục thế gian như trái táo gỗ, chúng có lỗi chăng? Lỗi là do chúng ta tưởng thật, chính ''thái độ khư khư'' làm ta khổ đấy thôi! -
Trong những đêm khuya, mẹ ngồi đan giỏ bằng những sợi mây màu vàng. Tiếng gõ cốc cốc, tiếng rút sợi mây, tiếng chột chẹt cứ phát ra đều đều. Âm thanh ấy cứ kiên nhẫn hằng đêm, cứ đều đặn nuôi lớn tuổi thơ tôi.
Trên những vùng mây mùa hạ, tôi dắt tuổi thơ chạy mải mê trong cơn mộng mị của phố. Nhiều đêm giật mình, bước ra khỏi phòng, vứt tấm chăn vừa đắp, tôi nhìn lên trời, một góc phố khuya u hoài, mệt mỏi...
Khuya lặng lẽ trôi trên dòng khói thuốc, tôi nằm trên căn gác nhỏ nhìn vầng trăng bên ngoài cửa sổ. Gió lạnh lùa qua khung cửa, tôi ngủ mê mang và nói sảng suốt đêm. Ngoài bìa rừng tiếng suối chảy róc rách, những cơn mưa phùn rơi trên mái hiên, từng giọt rơi xuống, tôi mơ thấy những trang sách đã cũ trên kệ vẫn nằm im trong suốt quãng thời gian tôi vắng nhà.
Trong những tháng ngày ở cùng người nơi phố thị, căn phòng của người đầy sách và những chỉnh rượu đầy. Nhiều đêm hôn mê với bóng đèn, nơi góc nhỏ, trầm mặc khuya buồn.
GNO - Một sáng bình minh chưa bắt đầu tôi nghe tiếng chuông chùa: an lành, an lành cả ngày, an lành cả đêm, an lành cả sáu thời. Tôi miên man với bình yên Người gia hộ cho tất cả mọi người, mọi loài, khắp nơi nơi.
Mùa hè năm nay, tôi lại có dịp về quê thăm gia đình và bà ngoại, một cuộn phim thời thơ ấu ở trong tôi được trình diễn với hình ảnh người thật, cảnh thật. Đàn én chao ngiêng trên những thửa ruộng lúa chín, nhìn các em chơi trốn tìm dưới cây bồ đề, nghe các bà mẹ ru con với điệu hò trong câu ca dao, chuyện cô Tấm hiền hậu mà tôi thấy thật an lành.
Con người chúng ta đang sống trên cuộc đời này như một đám mây được hình thành từ những hơi nước rồi sẽ tan bay nhanh chóng theo những cơn gió của tự nhiên. Có sinh thì phải có diệt! Sinh ra và sống hiện hữu trên cuộc đời này, nó chứa nhiều điều thú vị và nhiều hương vị của cuộc sống. Cuộc sống chúng ta là một hành trình của tâm linh, chúng biến đổi không ngừng theo thời gian và nhận thức, ý thức về quy luật của tạo hóa cũng dần thăng tiến theo độ lớn dần của con người chúng ta. Một thế giới mà ta đa sống bao gồm nhiều hình thái nhận thức, xúc cảm khác nhau, hoàn cảnh và môi trường sống cũng có sự phân biệt rõ ràng.
Mùa hè năm nay, tôi lại có dịp về quê thăm gia đình và bà ngoại, một cuộn phim thời thơ ấu ở trong tôi được trình diễn với hình ảnh người thật, cảnh thật. Đàn én chao ngiêng trên những thửa ruộng lúa chín, nhìn các em chơi trốn tìm dưới cây bồ đề, nghe các bà mẹ ru con với điệu hò trong câu ca dao, chuyện cô Tấm hiền hậu mà tôi thấy thật an lành.
Kính tặng Thượng tọa Thích Giác Trí
Tuệ Sỹ Không hung hăng tàn bạo, bản tánh vốn thuần hậu dễ sai khiến, siêng năng và nhiều nhẫn nại; nhưng lại hay làm bậy do sự si ngốc. Đó là đặc tính của trâu, mà cũng là đặc tính của chúng sinh. Phật không nhất thiết coi chúng sinh như trâu bò. Kinh Phật mà nói đến trâu, là nói đến bản tính si ngốc, vô trí nơi mỗi loài chúng sinh. Hiệu của Phật là Điều ngự sư, nên ngài là một người chăn, hay một người đánh xe khéo léo, đưa chúng sinh đến thành trì an lạc của giải thoát.