Cuộn tròn ôm lấy nhau thai
Tựu thành hạt giống chờ ngày được gieo
Quán trong giọt lệ trong veo
Rớt trên mồ mắt đêm heo hút buồn.
Tổ Sư rung một hồi chuông
Sum-la Vạn-tượng nhãn buông pháp trần
Ô kìa! nhật nguyệt hai vầng
Có không không có cõi trần từ đây.
Trên không trống rỗng bủa vây
Thời thì dưới đất cỏ cây đâm chồi
Vũ trụ chìm nổi không thôi
Mông mênh trong ấy có loài huyền vi.
Con người tập sống từ bi
Giữ đời đạo đức điều chi cũng rành
Dù cho dốt học cam đành
Lý chơn giữ đặng thực hành mà nên.
Cái tròn là lý là chơn
Như thể vũ trụ bao lơn vô cùng
Cảm ơn nhật nguyệt bao dung
Tự nhiên vốn sẵn tháp tùng người tu.
Lắng nghe tiếng mẹ ta ru
Bao la thế giới vi vu hội về
Địa cầu những giác cùng mê
Sông-hồ-núi-biển-hội miền trăng thiên.
Cũng từ cái lẽ uyên nguyên
Tròn là đạo quả nhãn tiền lý chơn
Cái thai, hạt cát cùng tròn
Cái bọt bong bóng cùng hòn đá kia.
Cỏ cây muôn thú nào chia
Cùng từ cái trứng mà lìa mẹ cha