Hãy Suy Nghĩ Mình Đã Làm Được Những Gì Cho Mẹ

Lúc con còn bé, bị bệnh, mẹ ngày đêm chăm sóc con. Khi con vấp ngã, mẹ lại đở con lên và khuyên con đứng lên trc sự vấp ngã. Khi con buồn mẹ lại chọc cho con vui, khi con khóc mẹ lại an ủi con. Mẹ ơi con thương mẹ nhiều lắm. Mẹ là người mà con ngưỡng mộ nhất trên đời.
Hãy Suy Nghĩ Mình Đã Làm Được Những Gì Cho Mẹ

 

Đọc đi, nếu bạn có mẹ! 

Khi bạn được sinh ra, mẹ ôm bạn trong vòng tay. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc ầm ĩ.
Khi bạn được 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và tắm cho bạn, bạn cảm ơn mẹ bằng cái khóc suốt đêm.

khi bạn 2 tuổi, mẹ dạy bạn cách tập đi, bạn cảm ơn mẹ bằng cách chạy đi khi nghe mẹ gọi.

Khi bạn 3 tuổi, mẹ nấu cho bạn những bữa ăn ngon, bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ thừa thức ăn.

khi bạn 4 tuổi, mẹ mua bút chì màu cho bạn, bạn cảm ơn mẹ bằng cách vẽ lung tung ra tường.

khi bạn 5 tuổi, mẹ dạy bạn cách ăn mặc đẹp vào những ngày lễ, bạn cảm ơn mẹ bằng cách đi nghịch đất cùng đám bạn.

khi bạn 6 tuổi, mẹ đưa bạn đến trường, bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào ầm ĩ và đòi về.

khi bạn 7 tuổi, mẹ cho bóng cho bạn chơi, bạn cảm ơn mẹ bằng cách đá vỡ kính cửa sổ.

khi bạn 8 tuổi, mẹ mua kem cho bạn ăn, bạn cảm ơn mẹ bằng cách ăn lem nhem và lau đầy vào quần áo.

khi bạn 9 tuổi, mẹ mua đàn cho bạn tập, bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng đụng đến bao giờ.

khi bạn 10 tuổi, mẹ chở bạn đi khắp nơi, từ trường học đến sinh nhật bạn bè, bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy khỏi xe và chẳng thèm quay lại chào 1 câu.

khi bạn 11 tuổi, mẹ đưa bạn đi xem fjm, bạn cảm ơn mẹ bằng cách đòi ngồi cách xa mẹ.

khi bạn 12 tuổi, mẹ nói bạn không được xem một số chươg trình TV và một số báo.Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chờ mẹ ra khỏi nhà là xem.

khi bạn 13 tuổi, mẹ khuyên bạn đi cắt tóc, bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói mẹ không có con mắt thẩm mỹ.

khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn tiền đi nghỉ mát với bạn bè, bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng thèm gọi về nhà đến 1 lần.

khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về nhà và mong bạn giúp mẹ việc nhà, bạn cảm ơn mẹ bằng cách ngồi trong phòng online.

khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn cách đi xe máy, bạn cảm ơn mẹ bằng cách lấy xe của mẹ đi suốt ngày.

khi bạn 17 tuổi, mẹ đang chờ 1 cú điện thoại quan trọng, còn bạn thì lấy điện thoại gọi cho người ấy suốt buổi tối.

khi bạn 18 tuổi, mẹ khóc khi bạn tốt nghiệp trung học loại giỏi, bạn cảm ơn mẹ bằng cách đi chơi với bạn đến tận khuya.

khi bạn 19 tuổi, mẹ cho bạn đi học đại hoc, chở bạn đến trường, cầm túi xách cho mẹ, bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo mẹ đi về ngay từ cổng trường cho đỡ xấu hổ với lũ bạn.

khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn xem đã có người yêu chưa, bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói :'' không phải việc của mẹ''

khi bạn 21 tuổi, mẹ khuyên bạn về nghề nghiệp tương lai. bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói :'' Con chẳng muốn như mẹ!''

khi bạn 22 tuổi, mẹ ôm bạn khi bạn tốt nghiệp đại học, bạn cảm ơn mẹ bằng cách đề nghị ra ở riêng.

khi bạn 23 tuổi, mẹ mua một số đồ đạc cho kăn hộ của bạn. bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói:'' xấu quá!''

khi bạn 24 tuổi, mẹ hỏi người yêu bạn xem 2 đứa định thế nào. Bạn cảm ơn bằng cách rên lên: '' mẹ thôi đi!''

khi bạn 25 tuổi, mẹ tổ chức lễ cưới cho bạn, bạn cảm ơn bằng cách chuyển nhà đi thật xa.

khi bạn 30 tuổi, mẹ gọi điện nói với bạn về vấn đề nuôi dạy con cái, bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói: '' bây giờ khác ngày xưa lắm rồi''

khi bạn 40 tuổi, mẹ gọi điện nhắc bạn về sinh nhật của bố. bạn trả lời ngắn gọn:'' Con bận lắm''

khi bạn 50 tuổi, mẹ ốm và cần bạn chăm sóc. bạn nói với mẹ :'' bố mẹ là gánh nặng của con''

Rồi một ngày mẹ mất. Tất cả những gì bạn chưa bao giờ làm, vụt qua trước mắt bạn như 1 tia sét.

Chẳng có gì thay thế được mẹ. Dù có những khi mẹ chẳg phải là người bạn tốt nhất, có khi mẹ bất đồng quan điểm với bạn, nhưng mẹ vẫn là mẹ của bạn. Mẹ luôn ở bên cạnh, lắng nghe bạn.

Đã bao giờ bạn tự hỏi mình xem, bạn đã dành thời gian cho mẹ bao giờ chưa, đã lắng nghe mẹ chưa, và liệu BẠN CÓ YÊU MẸ KHÔNG ???!!!

 


kinh Đại Báo Hiếu Phụ Mẫu Trọng Ân

Đức Phật dạy rằng
1. Ví có kẻ nào, hai vai kiệu cõng cha mẹ đi chơi, suốt cả mọi nơi, trên rừng dưới biển, hai vai nặng trễ, mòn cả đến xương, máu chảy cùng đường, không hề ân hận, cũng chưa báo được công đức mẹ cha, kể trong muôn một. 
2. Ví lại có người, gặp khi đói kém, cắt hết thịt mình, cúng nuôi cha mẹ, khỏi lúc nguy nàn, riêng mình cam chịu, thịt nát xương tan, trăm nghìn muôn kiếp, để báo thâm ân, chẳng được một phần, kể trong muôn một. 
3. Ví lại có người trải trăm nghìn kiếp, tự tay cầm dao, khoét đôi mắt mình, luyện làm thang thuốc, chữa bệnh mẹ cha, như thế cũng chưa trả được ân, kể trong muôn một. 
4. Ví lại có người, trải trăm nghìn kiếp, đều tự tay mình cầm dao khoét ruột, móc lấy tim gan, luyện thành thang thuốc, chữa bệnh mẹ cha, như thế cũng là chưa trả được ân, kể trong muôn một. 
5. Ví lại có người, trải trăm nghìn kiếp, vì tội mẹ cha, trăm nghìn vòng dao, băm vằm thân thể, thịt nát xương tan, như thế cũng là chưa trả được ân, kể trong muôn một. 
6. Ví lại có người, trải trăm nghìn kiếp, vì báo ơn mẹ, lấy mình đốt lên, làm cây đèn thịt, cúng dàng chư Phật, như thế cũng là chưa trả được ân, kể trong muôn một. 
8. Ví lại có người, trải trăm nghìn kiếp, vì cứu mẹ cha, nuốt viên sắt nóng, cháy sém cả mình, như thế cũng là chưa trả được ân, kể trong muôn một. 
(trích kinh Đại Báo Hiếu Phụ Mẫu Trọng Ân)

Tác giả bài viết: Nguyễn Xuân Diệp