CHÙM THƠ MÙA VU LAN

Chúng tôi xin trân trọng những bài thơ của tác giả Thiện Hưng - Ngọc Kỳ Lân nhân mùa Vu Lan Báo Hiếu (PL. 2561 - DL. 2017). Với những vầng thơ, Tác giả đã đưa người đọc trở về nguồn cội tâm linh để người đọc hướng về những bậc sinh thành, thầy tổ nhân mùa Báo Hiếu.
CHÙM THƠ MÙA VU LAN
1. Từ bông hoa đã lụi tàn
 
Bông hoa nở trên bức tường bị bỏ hoang.
 
Buổi sáng những con ong bay đến để lấy mật
Buổi trưa cơn gió mang phấn hương để gieo vào không trung
Buổi chiều từng cánh hoa rơi trước khi ánh sáng mặt trời lụi tắt
Buổi tối những giọt sương lạnh ấp lấy bọc non đang tựu thành hạt.
 
Vượt qua thời khắc giao mùa.
 
Những dòng suối chảy trên hoa
Những vì sao sáng trên hoa
Những chồi non nhú lên từ hoa.
 
Bóng tối lùi dần bình minh ló dạng.
 
Từ một bông hoa đã lụi tàn
Bức tường đầy những bông hoa mới nở
Ở một bức tường hoang khác.
 
Những khu rừng đang tái sinh.
 
 
 
2. CHUÔNG TRIÊU MỘ
 
Mót dưới chân núi những nhành củi mang về đốt lò
Ấm nước sôi vỡ nắp bình minh
Cài cúc áo cho tổ chim lên cành khế
Hôn lại người bạn nhiều năm xa quê hương
Buổi sáng hái rau núi về ăn bánh xèo
Thả lưới bắt cá, vớt rong về nuôi vịt
Chất lại đống rơm trồng thêm ngọn gió mới
Đêm thả đèn trăng lên bầu trời 
Đốt trăm chiếc lá  chờ tiếng trâu móng nước
Hớp trên sông, con đò xuôi về châu thổ
Triệu đốm lân tinh ngủ lại trong tàn nhang
Vũ trụ mở mắt nhìn đàn kiến vào rừng
Chén trà thơm hoa cúc để trên kệ sách
Bầy bướm từ cõi cô đơn bay về trên giàn bí vàng
Mấy năm rồi trẻ con không chơi trò cút bắt
Cây mận buồn rụng chín cơn mưa
Hát ru hạt sương hình chim cỏ
Vẽ mùa thu ốm trong kho thóc 
Đơm nải chuối xanh, vái lạy hư không
Ở một cõi con chim cỏ chụm đầu vào vầng trăng
Quả trứng nở ra trăm giấc mộng 
Khi cửa chùa vang một tiếng chuông triêu mộ.
 
 
 
3. Những chiếc lá từ bi
 
Trong tâm hồn của người con
Nở ra những đoá hoa màu hồng
Từ lời cầu nguyện tâm linh
Con thuyền mây trắng chở trái tim Bồ Tát.
 
Mẹ suối nguồn nuôi dưỡng vạn vật
Chúng ta đi trên hình hài trái đất
Những nỗi buồn, niềm vui, từng giây phút sống trong hiện tại.
 
Một hôm nào đó lạc loài không còn nhìn thấy ai quanh mình
Có phải trong sự cô độc ấy
Bạn nghĩ về ngôi nhà và người mẹ.
 
Vâng! 
Giống như lúc còn bé thơ
Khi đau bệnh, khi bụng đói, khi lâm nạn
Mẹ là người đầu tiên đem đến cho bạn sự an toàn nhất.
 
Từ sông, đàn cá bơi lội
Từ rừng, muôn thú sinh sôi
Từ mẹ, bạn là một đoá hoa giữa cuộc đời.
 
Mỗi một mùa thu đi qua
Chúng ta nhìn về những dấu chân của mẹ
Trên cánh đồng chiều, trên núi, dưới mái hiên mưa
Thấm lạnh những tháng năm như một cái cây đã dần rụng hết lá
Những chiếc lá từ bi
 
 
4. Khả Thể
 
Ngày sẽ lạnh dần 
Bóng mây trôi qua khỏi núi
Nốt nhạc giọt sương 
Năm ngón tay gầy ruỗng
Một người ngủ vùi mười năm trong ác mộng
Bỗng một đêm ngồi dậy bên ánh đèn
Con chuột chạy dưới gầm bếp
Ánh trăng soi trên nóc nhà
Một bông hoa nở lúc mờ sáng
Kim đồng hồ báo thức
Chiếc áo choàng khoác lên mùa đông
 
Thế gian treo sợi nắng đầu tiên lên tóc
Đôi mắt mở to nhìn khu vườn 
Mười năm trôi trái táo đã chín 
Con mèo đã nằm dưới nấm mộ mưa
Phũ phàng thật
Người đàn ông nói
Như sống lại triệu nỗi đau nơi ngực
Đứng ở ngoài bờ cỏ dại
Dấu chân rớt lại là chiếc lá cây nhang
 
Buồn vẫn buồn
Trái me chua 
Con chuột chút chít kêu 
Con mèo vẫn hiện về trong ống khói
Người đàn ông nói
Thế gian này thiếu một giọt mưa
 
Dù những đêm trời trở trong giấc ngủ
Cơn điên triền miên 
Con mèo trèo qua cửa sổ rồi leo qua ống khói
Con chuột nhìn mây bay 
 
Ngang qua những mảnh đất xa lạ
Người đàn ông trầm tư về mười năm
Sự nhầm lẫn trong trí nhớ
Có lẽ đóa hoa và chiếc kim đồng hồ
Chìa khoá mặt trăng và não trạng bầu trời
Khả thể
 
 
5. Linh giác trắng
 
Con bống ngậm sạn chìm trong sa mạc nước
Trăng tru ma mò o khóc suối
Tôi ngồi trên nóc nhà nhìn đàn gió thổi hoang
Cây chùm ruột chua trái đùm đề
Quần áo nhem nhuốc
Con bò ho trong bóng tối
Bờ lau trắng trên dòng sông trời
Lỗ chuột chứa dòng hải lưu
Cọng cỏ báo bão bằng diệp lục
Ngồi trên lưng cọp lá
Mùa u ám gió kèn
Tựa tai vào bản Bloomy Sunday
Nhưng hôm nay tôi không buồn
Thiên thần đã vui trên xác nắng
Bốc một nắm hương phủ trên lời nguyền
Dòng sông phẳng
Tấm mền cỏ ma mềm
Mỏ chim
Nước và mặt trời hôn nhau
 
Tựa tai vào bản Bloomy Sunday
Mặt trăng sáng trong giếng
Con cá câm đớp bóng sương
Thiên thần của tôi không còn yêu thiên đường
Nàng vứt đôi cánh xuống địa ngục
Khu vườn của tôi mọc đầy cỏ ma
Những cọng cỏ ma ngôn từ trên một linh giác trắng.
 
 
 
6. Dị mộng
 
Không có mưa không có nắng
Chỉ có bầy chim trắng bay gần một ngôi mộ xanh
Chỉ có ngọn đèn sáng trên ly hương
Và một giọt nước tròn rớt từ lỗ đen
Nơi hai con kiến ôm nhau dưới một ngọn đồi
Trong hiện tại, quá khứ và cả tương lai
Hai bánh xe lăn qua cây cầu bằng lửa
Con chim sắt bay theo con mắt
Những bộng cây phát ra tiếng rắn
Vỏ chiếc kén tách ra một đôi cánh
Tách ra một cái bọc đầy những con vật và dịch nhầy
Từ một dòng nước ẩn trong rễ cây vũ trụ
Từ trong sâu thẳm những ngôi mộ đêm
Cơn bão cuộn những giọt máu lá thành một con cóc
Ọc ọc kêu u ám
Trên ngàn ốc đảo và những con chim trắng đáp xuống
Cây cổ thụ đẻ ra một hồ nước
Hồ nước uống triệu hành tinh cô độc
Chiếc giường xoài được đặt trong bàn tay của bà chúa xứ
Đôi mắt dị mộng được dán lên trán cây linh hồn
Chiếc xe lăn qua tảng băng lạnh
Con chim sắt mổ vào thân cây cổ thụ
Lửa của những ốc đảo lụi tắt
Mọi hiện tượng bị đẩy vào một cái bọc ni-lông....
Khi con mèo đen tha về một con chuột nhắt trong buổi sáng nay.

Tác giả bài viết: Thiện Hưng - Ngọc Kỳ Lân