Con nhớ Mẹ… Mẹ ơi.

Con nhớ Mẹ… Mẹ ơi.

Con về chiều nay trời rụng mấy giọt mưa trên cao
Giữa tiết trời tháng bảy mùa ngâu 
Nhớ Mẹ và Mẹ ơi bao nhiêu năm con muốn nói với Mẹ một câu
Là Mẹ có biết ''con thương Mẹ nhiều lắm không”…
Từ khi Mẹ sinh con ra đời
Trái đất đã trải qua nhiều cơn biến động
Căn nhà mình thấm từng vết hằn của tháng năm
Để cho con vỡ lòng với con chữ
Mẹ và Cha gồng gánh cuộc mưu sinh
Biết con mình trí tuệ chưa khai thông
Mẹ hay dẫn con đi chùa cầu nguyện đức Phật che chở
Bên Sư Ông con học nhiều điều đức hạnh
Sư Ông dạy con" Tâm hiếu là tâm Phật, hạnh hiếu là hạnh Phật"
Bên trang kinh " VU LAN BÁO HIẾU" con niệm thành tâm
Rồi từng mùa thu, những chiếc lá vàng rơi trước cửa nhà mình
Rồi từng mùa Vu Lan trôi qua, từng cuốn sách và chữ nghĩa của thánh hiền
Thấm vào hồn con, nuôi nấng con trong những năm ròng tháng rã cho đến tuổi trưởng thành
Mùa Vu Lan năm nay, khi nhìn những đóa hoa hồng tươi thắm
Dịu dàng nằm trên ngực những người Cha người Mẹ trong lễ Vu Lan
Của những đứa con hiếu thảo cài lên
Con đứng trong chiều thu giữa chùa Hoằng Pháp
Nhớ Sư Ông mùa Vu Lan năm nào vẫn hiền từ nhắc nhở chúng con 
Trong từng lời kinh báo hiếu
Chiều nay giữa thành phố đông người

Con lạc lõng khi rời xa chốn quê nhà
Nước mắt con rơi… con nhớ Mẹ, Mẹ ơi!

Tác giả bài viết: PHẬT TỬ: THIỆN HƯNG