KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI CHA ĐỂ LẠI

1.

Trước biển

Một con cá mắc cạn

Tiếng hát của Israel

Mẹ gói di cảo bầu trời

Trong căn phòng số 102

Mọi người thường hay đến để đánh mạt chược

2.

Chiếc xe Huê Kì cũ mốc trước Đan viện Xitô

Những con Mòng biển hiếu kì

Giữa hai thời đại

Tấn công vào toà cao ốc mới xây

Bụi của thời gian

Con thấy cha đạp xích-lô trên bãi xếp

Đêm cầm về mấy vỏ lon Võ Cạnh

Và mấy chồng sách cũ của Võ Hồng.

3.

Ngôi chùa vỏ ốc

Buổi sáng con phủi mấy cuốn kinh thơm gỗ rừng

Có tiếng nói của con người thời tiền sử

Chợt giọt lệ Akutagawa Ryunosuke nhỏ xuống làm cháy ngôi sao

Lúc con đang ngồi trong căn phòng của các vị chiêm tinh.

4.

Người cạn ý tưởng để viết

Như kim châm vào da bầu trời

5.

102 là nơi dì con chết mà tay vẫn cầm điếu xì-gà

6.

Đêm ấy trời mưa to

Đứa em ôm con thú bông ra ngồi trong nghĩa địa

Để nghe lời gió đưa đôi

Mẹ có về không

Bữa biển chết những bài hát không còn vọng nữa

7.

Nhiều năm tôi về lại thành phố

Những cột đèn mùa thu

Đôi mắt người già đã mờ

Ngọn trúc đào nở rộ

8.

Tiếng hát Ngọc Lan

Vẫn âm ỉ trong quán rượu buổi tối

Họ đã về đây vỗ tay

Cơn say đi qua một đám đông lạnh lẽo.

9.

Nhìn những con mọt cưa

Gã trộm chết cóng trong khu vườn hoa sữa

Linh hồn chui vào bụng con ong ruồi

Buổi đưa tang không tiếng kèn và áo quan khâm liệm.

10.

Mọi ngón tay thất tịch

Chỉ còn ngọn đèn bão

Trên căn gác của dì tư

Mấy ô kẻ trắng in hằn vết son móng tay

Nước hoa Pháp

Mái tóc diễm tình trong rương đã đóng khoá.

11.

Ngôn từ dịch chuyển lịch sử trong tầng hầm đế chế

Lời ai oán khi mùa chim di cư

Lúc Quách Thoại nằm giường bệnh vì chữ

Trong tay một bài thơ trắng muốt.

12.

Con chó nằm ngủ dưới mái nhà vòm cung

Gió thổi mấy chiếc lá bay vào sân

Người đưa thư lau mồ hôi

Tin từ Sài Gòn gửi về mấy tờ giấy báo

Để dán ô cửa quá khứ nhà mình.

Tác giả bài viết: Phật Tử: Trần Quốc Toàn - Thiện Hưng