Sự khởi động nhọc nhằn
Tôi đã vứt tất cả những cuốn sách tôi đọc
về triết hay về văn
Đã hứa và thề sẽ bỏ thơ và truyện ngắn
Đã đi làm và tìm cách xóa tẩy xóa tẩy xóa bằng những vết sơn vàng trên vách mà mỗi ngày tôi thức dậy lúc 6 giờ sáng để hồi sinh
Ăn xong gói xôi 5 ngàn tại khu công nghiệp Bon Chen
Leo lên xe dream không bằng lái
Leo lên cầu cao nhìn thành phố trong sớm sương
Tôi thấy tuyệt vời trong những giờ tôi làm ra tiền và những buổi chiều uống rượu free
Công việc vẫn chỉ sơn tường trường học thế thôi
Có khi mệt mỏi tôi ngồi nhìn màu phượng rữa trong mưa
Hay nhìn những tàn lá me rơi như cơn gió điên ngày nào vẫn nhói trong đêm không trăng
Tôi ghét Nietzsche ghét cả Heidegger
Ghét Rimbaud ghét luôn Apollinaire
Mùa thu thực sự đã chết ở thành phố này?
Tôi tự hỏi...
Sự khởi động nhọc nhằn
Bắt tôi mỗi ngày phải tự hiến xác cho loài muỗi đói
Thú chơi nào tuyệt vời hơn là ngồi vận chuyển những con chữ trên giấy
và điều khiển chúng trên hỉ-nộ ái-ố loài người
Thật nhọc nhằn cho kẻ nào tự hủy
Tự để mình bị vây khốn bởi chính đức tin và lòng kiêu hãnh
Gục mặt và thở dài....
Bỗng nhận ra chính mình là kẻ ấy...
Sự khởi động nhọc nhằn
Đôi bàn tay run rẩy
Vội tìm những cuốn sách một thời gối đầu ngủ mê
Cho những giấc mộng phôi thai trở lại
Đẻ trong đầu
trứng chữ
Tôi nhìn thấy hỏa ngục trong tim em
Máu chảy thành những ngọn đồi
núi lửa
Tôi nhìn thấy trong mắt em
Những hồ thu đầy ắp
láp hai tàn
Tôi nhìn thấy trong tóc em
Rối như cỏ khô phơi trên cánh đồng làng...
Sự khởi động nhọc nhằn đã có mưa dội
gió lùa
Và đơn phương những gì chưa hiện hữu.
(T.Q.T-21/6/2015)
Tác giả bài viết: Uyên Nguyên-Phật TửThiện Hưng.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn