Trang nhất » Tin Tức » VĂN HỌC

Trong cõi hoang đường

Chủ nhật - 28/06/2015 20:57
Trong cõi hoang đường

Trong cõi hoang đường

Hoa cải rụng, mưa rơi, gió lùa, mây bay nhẹ.
Hương tóc rối, con sông trôi, cỏ lau đung đưa, em vẫn ngồi lặng thầm, em nhìn tôi.
Tóc rối.
( Riêng tặng người em gái Sông Hinh)

 

Tôi đi lang thang khắp biền bãi, những đàn trâu lội xuống sông tắm mát. Em đã bỏ dòng sông, bỏ tôi. Con sông trôi hững hờ, từng dòng nước len lỏi cuốn xô lên nhau. Tôi nhớ làn tóc rối của em, mỗi khi tôi đến nhà, em mở cửa chào tôi khi em vừa mới ngủ dậy.
Sông Hinh mùa này vàng rây hoa cỏ, mùa mưa ngâu nước lũ tràn về, tôi im lặng nghe từng hơi thở phù sa. Sông Hinh trở mình cuộn trào lên như độn tóc rối rắm của em, đêm tôi nằm thao thức, tôi thấy em đi chân trần, em lội qua vùng kí ức của tôi, mọi thứ đều nhợt nhạt, tôi trở mình ngồi dậy bật đèn, mắt tôi mơ hồ nhìn lên vách, những ảo ảnh độn lên. Tôi thấy vách nhà đang cuộn từng vòng xoắn ốc, vách tường hoen rỉ, tôi mơ màng hoen rỉ từng dòng nước mắt chảy, nước mắt chảy như suối tóc em chảy. Em trang điểm, em chải tóc. Tóc rối khó chải, tóc rụng bám vào lượt. Từng cộng rối bời bời co xoắn lại. Em nhìn tôi, mắt em buồn buồn. Em hỏi tôi trong khi em đang chải tóc:
– Anh ơi! Lỡ mai này tóc em rụng hết anh có còn yêu em nữa không anh.
Tôi nhìn em, em đỏ mặt, tôi nhặt tóc em lên rồi bỏ vào găng tay, tôi cười thanh tao dịu dàng. Tôi nhẹ chải tóc em, em soi gương nhìn thấy tôi đang cười, em hỏi:
– Vì sao anh cười.
Tôi trả lời em:
– Vì anh yêu làn tóc rối của em.
Em nói:
– Đĩ miệng.
Ánh đèn đom đóm vẫn cứ lập lòe đốt sáng cả triền sông, em bây giờ đang ở đâu, tôi cũng cơ hồ mà mường tượng chứ tôi không biết trả lời sao cho phải. Từ hôm em đi, đêm đêm con sông chảy từng giấc mơ hoang, tiếng dế rền đêm, gió thổi tiếng dế va vào mặt nước, mặt nước in lòng đêm sâu thẳm, ngọn lau không soi rõ bóng mình, gió lật ngọn lau run rẩy, từng ngọn lau khe khẽ đung đưa. Tôi thấy em, em là ngọn lau, em là vạt tóc là bông cỏ lau, rối rắm nghiêng mình thả tóc giữa trời đông.

 

***

 

Tỉnh dậy lúc 5 giờ. Đêm qua tôi nằm mơ… những giấc mơ hoang.

Tôi đã ngủ cùng những giấc mơ huyền huyền như vầng trăng khuyết, chiếc ngà trăng đang chải gió giữa trời. Tôi đang nằm soi gương, căn phòng lòe nhòe ánh đèn. Nửa đêm tôi nằm nhìn từng cộng tóc rối trên đầu, gương có hiểu không, ảo ảnh lồng lồng, tóc rối từng cộng sau ba đêm tôi nằm mộng giữa mùa đông.

Bên gối nhỏ tôi nằm mơ:
Tôi thấy Hồng…bạn tôi. Hồng hồi ấy học cùng trường với Hải. Hải sau này bỏ Hồng đi tu. Hồng lấy chồng. Chồng của Hồng tên Hưng. Hưng làm nghề đánh cá. Cá nước ngọt từng đàn vẫy lưng…cá Rô ngóc đầu thở khi trời nắng hạn. Hưng buồn Hồng vì Hồng không mang thai, đã bốn năm chăn gối mà Hồng vẫn chưa mang thai. Từng đàn cá Rô ngóc đầu thở, chúng vẫn thở khi trời hạn, chúng ngột ngạt vì cái ao quá chật. Hưng cũng vậy, vì lòng Hưng bây giờ quá chật nên Hưng đã li hôn với Hồng. Hồng cười như điên. Hồng cầm tờ giấy li hôn, Hồng nhìn Hưng khẽ nói:
– Anh Hưng, em không trách anh. Vì đời là vậy…mong anh hãy vui vẻ mà lấy vợ mới, em đi đây.
Hồng đi thật, Hưng nhìn theo Hồng. Von áo Hồng vẫn còn vướng những sợi tóc ngắn của Hưng.
– ”Thôi Hưng”
Đêm qua đêm hai người làm tình triền miên như những đợt sóng, hơi thở thơm vẫn còn ấm trong lồng ngực của Hưng. Đêm nay không có Hồng, Hưng nằm một mình. Hưng ngậm ngùi mà thở mệt nhọc:
– “Thôi Hưng”.
Hưng nhắc lại vạn lần câu nói “Thôi Hưng”.
Mưa nhẹ đổ, cành me lạnh rung rụng lá nhẹ rơi xuống giếng. Hưng ra giếng thả gầu múc nước. Hưng kéo gầu lên, dây thừng đứt, gầu rơi xuống giếng, nước lồng bộng chao nhẹ, sợi dây thừng bung ra từng sợi đen rối, từng sợi đen rối vỡ ra. Hưng thét xuống giếng, từng tiếng vỡ ra, đâu đó gió lạnh lùa qua khóe mắt, nước mắt rơi từng giọt li ti xuống giếng, từng giọt bám vào sợi rối dây thừng. Hưng thấy Hồng đang nhìn mình từ đáy giếng, tóc Hồng đang xoay từng sợi giữa lòng giếng. Lòng giếng lạnh, nước mắt lạnh, bóng Hồng đã tan theo cơn gió lạnh. Hưng nhẹ kéo sợi dây thừng lên khỏi giếng, Hưng vuốt nhẹ sợi dây thừng nhưng nó vẫn rối. Hưng thấy rối. Hưng thèm được ngửi hương tóc rối của Hồng và giờ này Hồng đã bỏ đi rồi. Tóc rối đã xa rồi:
– “Thôi Hưng”.

 

***

 

Gió rú lạnh, tôi trở mình thức dậy.
Tôi nhẹ vuốt tóc, tôi thấy đau cho tóc, tóc tôi rụng quá nhiều so với tuổi của tôi bây giờ.

Tôi nằm đọc thơ Apollinaire. Apollinaire hiện lên trên từng câu thơ, tôi mường tượng sông Hinh. Tôi ngáp nhẹ. Tôi thấy sông Hinh đang nằm dưới chiếc gối nhỏ của tôi, sông Hinh nhẹ ru tôi ngủ, tôi ngủ và tôi tiếp tục mộng mị:
Tôi thấy một cô gái rất đẹp. Cô gái đang nằm trước cổng khu Resort Hoàng Gia. Trong đêm mưa, máu chảy loang láng, từng vệt máu trên lưng rỉ ra áo, cô đang ôm lấy chân một gã đàn ông, gã đàn ông quất roi điện vào lưng cô gái, cô nằm dãy đành đạch dưới cơn mưa. Từng loạn tóc ướt át gãy dứt ra khỏi mái tóc dài màu nâu, chiếc roi điện quất tới, quất túi bụi, quất liên miên lên thân thể cô. Gã đàn ông cười ngạo nghễ:
– Mầy mát xa cho ông như thế đấy à! Có khôn hồn mà cút ra khỏi cái đất này. Ông mầy đây đánh mầy bằng roi điện là ông mầy còn thương đấy…bây giờ mày hãy cút đi, cút…đi…đồ chó ghẻ.
Một chiếc Taxi chạy tới. Tài xế bước xuống xe, xe chạy, cô gái đã mất hút từ khi xe chạy.
Duy nhất, điều ám ảnh duy nhất trong cơn mưa đêm là những sợi tóc đứt gãy còn xót lại. Tóc nổi trên bọt nước mưa, tóc trôi theo vòng xoáy nước, tóc chui xuống rãnh đường phố, chỉ còn vài sợi tóc nâu bám lại trên chiếc roi điện, chiếc roi điện được lau khô, nhưng máu và tóc vẫn còn bám trên dẻ lau, dẻ lau bị vứt vào sọt rác, sọt rác đầy máu và tóc.

 

***

Tôi đang nằm soi gương. Chiếc đồng hồ cát đang trút thời gian quanh chiếc gối bé nhỏ của tôi. Ấm nước trà nguội lạnh được rót ra, tôi rót ra mười hai chén. Tôi uống trong khi tôi đang soi gương. Gương nhìn tôi điếc đặc, gương phản chiếu hình hài tôi. Tôi thấy tôi gầy đi, đầu tôi đã bắt đầu hối. Tóc cong từng cộng, từng cộng đang nhởn nhơ trước gương.

Mùa đông lạnh đi qua chiếc gối nhỏ, tôi nhớ em. Tôi nhớ mái tóc, nhớ đôi môi bé nhỏ của em. Đêm nay tôi lại nằm mộng:
Trên nhành cây, dưới vòm cây, những trái ổi mùa thu thơm ngạt ngào. Tôi thấy mẹ tôi ra đồng. Hồi bé vào những khi trời vào thu lá rụng nhiều, tôi thường theo mẹ ra đồng. Gió bấc từ đâu kéo về, gió thổi tóc mẹ bay tỏa cả một vùng trời tuổi thơ. Tôi thấy mẹ thiêng liêng, cánh đồng êm nhẹ như lòng mẹ.
Bốn bề quê hương thoang thoảng hương thị. Thu Hằng hồi ấy còn bé lắm. Tôi học hơn Thu Hằng một lớp, mẹ tôi thương Thu Hằng vì Thu Hằng nhà nghèo lại ham học hơn tôi. Ra đồng hai đứa tôi đi theo mẹ.

Gió thu nhẹ thổi…mẹ con Thu Hằng đứng trên cầu Bè Bạn. Từng làn gió nhẹ lèn lên tóc, tóc bay bay trong chiều mùa thu lá đổ, từng con nước ngược dòng chảy ru ri dưới cầu. Chiều thu êm nhẹ, làn tóc Thu Hằng rối rắm, tóc rối vì gió hay tóc rối vì lo. Mẹ Thu Hằng đứng lặng im, tóc bay lên và rối, tóc mẹ Thu Hằng rối hơn. Thu Hằng lo cho mẹ, vì người ta ghét mẹ Thu Hằng. Thu Hằng thương mẹ lắm. Mẹ Thu Hằng nhẹ ôm Thu Hằng vào lòng rồi chải tóc cho Thu Hằng, trong khi tóc bà đang co xoắn vì những làn gió thu.

 

***

 

Xót xa, tôi giật mình tỉnh giấc. Từng giọt nước nóng hổi nhẹ tràn ra từ khóe mắt của tôi. Tôi lại gần chiếc gương tôi thấy râu ria trên cằm tôi đang dài ra từng sợi. Tôi đập vỡ chiếc gương, tôi thấy lòng mình rối như tơ vò. Ngoài trời mưa vẫn rơi, gió đông vẫn thổi. Từng chiếc lá mùa đông đang rơi rớt với những âm thanh bé bỏng, tôi thấy hình hài tôi. Hình hài tôi là chiếc lá, đang trôi…đang trôi vào những cơn mơ .

 

( Tháng 8/2012)

Tác giả bài viết: Trần Toàn- Phật Tử Thiện Hưng.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Share |
Comment addGửi bình luận của bạn
Mã chống spamThay mới

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

Tin Được Quan Tâm Nhiều

Tập San Đuốc Sen

Chia Sẻ Cùng Bạn Đọc

Tổ Sư Minh Đăng Quang

TO SU

Hình Ảnh Tịnh Xá Ngọc Sơn

Tinh Xá Ngọc Sơn

slideshow | Viewer

Quảng Cáo

Giác Ngộ
Đức Phật Bổn Sư
Học Viện Phật Giáo Việt Nam
đạo phật ngày nay
HT Trụ Trì Tịnh xá Ngọc Sơn
SU PHU THICH GIAC TRÍ

Bạn nghe thuyết pháp thường xuyên không?

Chưa nghe bao giờ

Một hai lần gì đó

Một lần vào lễ Phật đản

Ba bốn lần trong 1 năm

Một lần trong 1 tháng

Hai lần trong tháng

Một lần trong tuần

Nghe nhiều lần trong tuần

Liên Hệ Online

Ban Biên Tâp

Đông Hồ

Bảng Tin Thời Tiết

Đang truy cậpĐang truy cập : 101


Hôm nayHôm nay : 8483

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 62855

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 8354612