CHƯƠNG 2 Thế giới của thơ và nhạc Cuộc sống ở trong chùa sao mà đẹp quá! Tâm An hạnh phúc được học những điều kỳ lạ từ cuộc sống đời thường mang lại. Chú được chơi đùa với hai anh, được làm việc chung, lúc quét sân, lúc thì lau thiền đường, lúc thì ở nhà bếp tập nấu ăn. Làm việc gì chú cũng thấy vui vẻ cả, bởi trong mắt chú cái gì cũng có một bí mật cần được khám phá và tìm hiểu.
Thế giới này thật là kỳ lạ, có những điều tưởng chừng như cũ rích, cổ lỗ sĩ, quá thân quen, gần gũi đến độ chúng ta cảm thấy sự có mặt của chúng là điều tất nhiên, chẳng có gì hay ho để chúng ta chú ý, quan tâm cả. Chỉ vì chúng ta cứ nghĩ còn quá nhiều điều mới mẻ khác đang chờ chúng ta khám phá, tìm hiểu.
Lúc con còn bé, bị bệnh, mẹ ngày đêm chăm sóc con. Khi con vấp ngã, mẹ lại đở con lên và khuyên con đứng lên trc sự vấp ngã. Khi con buồn mẹ lại chọc cho con vui, khi con khóc mẹ lại an ủi con. Mẹ ơi con thương mẹ nhiều lắm. Mẹ là người mà con ngưỡng mộ nhất trên đời.
Nguyệt xưa duyên Phật dần tròn Mây tan trăng sáng lại còn hơn xưa Và đây là những dòng thơ xuất phát từ đáy lòng thành của tác giả Nguyệt Minh
HOA BỒ ĐỀ Hoa Chánh Giác thơm lừng hoa huệ thí Cội Bồ Đề phủ rợp bóng khoan dung Chư môn sanh êm ấm chỗ nương tùng Tươi khí tượng đượm tinh thần thanh sảng
Giữa vùng Tiền, Hậu – Trung giang Sóng thiêng chào đấng siêu phàm đản sanh… Trời tháng 9 lộng Thu phong Đêm 26, Đạo trổ bông Ưu-đàm!... Trụ Vũ